cart.general.title

Giáng sinh ấm áp yêu thương với ‘Ông già Noel ơi…’

Giáng sinh là đêm diệu kỳ để ta đặt niềm tin vào phép màu. Và điều tuyệt vời nhất luôn tới từ những trái tim rộng mở yêu thương.

Thuở ấu thơ, nhiều đứa trẻ luôn ôm ấp giấc mơ dịu ngọt về ông già Noel với bộ râu trắng như tuyết chui ra từ ống khói. Cuộc viếng thăm bất ngờ vào đêm Giáng sinh không chỉ mang tới cho em đồ chơi và áo đẹp, nó còn gói ghém bao niềm vui cùng hạnh phúc. Dư vị ngọt ngào ấy được nhà văn Võ Thu Hương nâng niu từng chút trong cuốn sách nhỏ dễ thương Ông già Noel ơi…

Tác phẩm tập hợp hơn hai mươi tản văn dịu dàng, đầy tình cảm của nữ nhà văn xứ Nghệ. Mỗi bài viết là một câu chuyện nhỏ với bao vui buồn và ăm ắp những nhớ nhung. Không khí nồng hậu ấm áp tình người trong những ngày cuối năm như sợi dây vô hình gắn kết những kỷ niệm, tưởng đã trôi xa vào miền sâu thẳm của ký ức.

Nhớ về đêm Giáng sinh, tác giả lại thắt lòng khi nghĩ tới cô bé tám tuổi xa lạ với đôi mắt màu hạt dẻ và mái tóc cháy nắng. Thiên thần bé bỏng ấy đã hiện lên sống động trong tâm trí chị, qua lời kể của cô bạn thân như một minh chứng về lòng tốt và hy vọng.

Ba mẹ mất trong một vụ tai nạn giao thông, em sống trong sự bảo bọc của bà ngoại và dì Hai. Người dì phải vất vả lo cho mẹ già và cháu nhỏ, chai sần trước khó khăn nên chẳng thể tin vào ông già Noel được nữa. Cô cháu gái ngây thơ chỉ muốn nhường điều ước đêm Giáng sinh cho dì, để dì nuôi những hy vọng nhỏ nhoi về ngày mai tươi sáng.


Tập tản văn Ông già Noel ơi... của nhà văn Võ Thu Hương

Đêm Chúa giáng trần còn gắn với kỷ niệm ấm áp về cô bạn nghèo nơi xóm đạo. Để bố mẹ vơi bớt gánh nặng cơm áo, mùa Giáng sinh năm ấy bạn quyết định nghỉ học để lập gia đình, buông xuôi tuổi thiếu nữ nhiều mơ mộng. Thầy chủ nhiệm biết chuyện tìm mọi cách giúp đỡ cô trò nhỏ khó khăn để con đường đến trường không dang dở. Ông già Noel trong truyền thuyết hoá ra ở rất gần.

Cuối năm, trong cái lạnh se sắt của mùa đông, là lúc người ta lắng lòng mình lại để tâm trí trôi miên man trong những hoài niệm. Hết nhớ Giáng sinh, nhà văn Võ Thu Hương lại nao nao nhớ Tết Nguyên đán. Đó là những mùa Tết của ấu thơ vô lo, vô nghĩ mà đến khi trưởng thành ta chỉ biết thèm thuồng, tiếc nuối.

Tết quê, trong cái nắng vàng mơ hiếm hoi của tháng Chạp, bông hồng vội vàng khoe sắc chẳng đợi lập xuân. Đôi chân bé lon ton theo bà ra chợ Tết, hăm hở giúp bà bán những chiếc bánh mật nâu bóng ngọt ngào. Trong những năm tháng khó khăn, Tết được góp nhặt từng chút từ đôi bàn tay tần tảo, chắt chiu của mẹ.

Từ bình hoa rực rỡ sắc màu mà hai mẹ con góp nhặt ở chợ Tết chiều cuối năm đến mâm ngũ quả đơn sơ được bày từ cà chua và ớt, tất cả chẳng khiến con buồn bởi lúc nào nhìn vào mắt mẹ cũng thấy lấp lánh niềm vui. Trong nghèo khó, cha mẹ đã dùng cả tấm lòng để dạy con biết hy vọng và giữ niềm tin vào ngày mai tươi sáng.

Ông già Noel ơi... là “mảnh ghép” khép lại năm 2016 của bộ sách Viết cho những điều bé nhỏ. Trong từng trang sách, bạn đọc sẽ gặp lại hình ảnh cô bé mộng mơ xứ Nghệ thuở nào. Dẫu đã trưởng thành, một mình đối diện với bao sóng gió, nhà văn Võ Thu Hương vẫn giữ cho trong tâm hồn mình một góc trong trẻo của thời ấu thơ. Nơi đó chính là vùng trời bình yên để những phép màu của yêu thương lan tỏa.

Thụy Oanh
(Nguồn: Zing.vn)